<p> </p>
<p>SỨC MẠNH CỦA SỰ GIẢ VỜ GIÀU CÓ</p>
<p><br>
Năm 2007, năm đó B 26 tuổi, năm đó B thực hiện được ước mơ đầu tiên của mình: mua 1 căn nhà ở Sài Gòn, mua 1 chiếc ô tô riêng với sự nỗ lực làm việc thật kinh khủng. Bạn hiểu cảm giác trong tận sâu thẳm của B khi chạm tới những thứ mà mình mơ ước khi đó là gì không? Chẳng có gì ngoài: lạy trời, mình đã làm được!</p>
<p><br>
Chúng ta thường không tin rằng mình có thể thực hiện được việc gì đó cho đến khi việc đó trở thành hiện thực. Ngay cả thiên tài cũng không thể nào tự tin 100% rằng họ sẽ gặt hái được thành quả theo đúng mục tiêu đã đề ra. Không ai có đủ quyền năng đó. Nhưng chúng ta lại có quyền năng khác: chúng ta có thể lừa gạt vũ trụ về điều mà chúng ta muốn.</p>
<p><br>
Năm 2001, khi đó một người bạn người nước ngoài hơi điên khùng đã mách cho B cách lừa gạt vũ trụ về mơ ước của mình.<br>
Trong một lần cafe tại hồ Con Rùa, Marc nói: mày mơ cái gì?</p>
<p>B chẳng ngại ngần mà nói: tao mơ có ô tô.<br>
Marc: Vậy thì tới showroom ô tô đi mày.<br>
B: mày điên à, tao chưa có đủ tiền, mà thực ra tao còn chưa có đủ tiền để mua 1 chiếc xe gắn máy tàm tạm nữa.<br>
Marc: Nếu giờ mày không đến showroom ô tô, có thể suốt đời mày chẳng sắm nổi một chiếc ô tô nào ra hồn cả!<br>
B: !!!!<br>
B: Mày đúng là khùng, tao chẳng biết giờ đi đến showroom ô tô để làm cái quỉ gì ở đó khi không có tiền.<br>
Marc cười to đến nỗi nhiều người phải ngoái nhìn nó: Mày, mày nói chính xác đến từng từ những gì tao đã nói cách đây mấy năm trước!<br>
Marc nói tiếp khi còn đỏ cả mắt vì cười: Tao sẽ không giải thích gì hết, mày nghĩ giờ tao có đủ sức mua bao nhiêu cái ô tô?<br>
B ngập ngừng: Chắc cỡ 5,6 chiếc!<br>
Marc tròn mắt: Đó, đó. Ai cũng nói rằng tao khùng, nhưng tao nói cho mày biết, người khùng thường có thu nhập rất khùng! Giờ mày muốn có ô tô thì đi tới showroom liền đi, đi với tao.<br>
B: Ừ thì đi, nhưng chắc ra xa lộ Hà Nội kiếm mấy cái showroom xe cũ.<br>
Marc: No, no. Mày phải tới showroom xe mới, mà phải là showroom xe đắt tiền!<br>
Cuối cùng Marc cũng thuyết phục B tới showroom Mercedes, B còn nhớ như in nó nằm ở góc đường Võ Thị Sáu và Nguyễn Thông. Tưởng nó dắt mình vào, ai ngờ nó bảo: mày tự vào đi, tao uống cafe cóc đợi mày.<br>
B thu hết can đảm bước vào cái showroom đó, khi mà tổng túi tiền kể cả bán luôn điện thoại, xe máy cũng không mua nổi 1 cái bánh xe. Nhưng!<br>
Một nhân viên bán hàng nữ rất đẹp ra mở cửa và hỏi: Anh cần gì ạ?<br>
B hơi ngập ngừng: Anh muốn xem xe.<br>
NV: Anh quan tâm mẫu nào để em giới thiệu cho anh.<br>
...<br>
Rồi thêm 1 nhân viên nữ nữa đến cùng giới thiệu chiếc Mercedes C180 cho B một cách tường tận. B ngồi ghế lái. B ngồi ghế phụ. B ngồi ghế sau. B mở nhạc. B mở máy lạnh. B xem cataloge. B hỏi rất nhiều, chẳng biết có câu nào ngớ ngẩn hay không thì B cũng chả nhớ. B còn chụp hình với cả 2 NV bán hàng bên cạnh chiếc xe cáu cạnh...<br>
Hôm đó, khi bước ra khỏi showroom Mercedes, đường phố Sài Gòn vẫn là đường phố Sài Gòn nhưng trong đôi mắt B nó đã khác. Một cái gì đó trong tận sâu thẳm con người đã trỗi dậy, một cái gì đó đã bị đánh thức, một cái gì đó còn hơn cả sự tự tin, còn hơn cả những đức tính tốt nhất đã được kích hoạt. Trước khi bước vào showroom B còn rất thiếu nghiêm túc với cái mà B tự gán cho là ước mơ cả đời. Sau khi bước ra khỏi showroom, B hoàn toàn tin rằng rồi B sẽ mua cả tá xe hơi bằng cái sức mạnh vừa được đánh thức đó.<br>
Marc nhìn B nhoẻn miệng cười, nó chẳng nói gì nữa.<br>
B cũng cười: đi uống mấy chai nào Marc!</p>
<div>
<p>6 năm sau, B gởi email cho nó khi nó mải mê tận đẩu tận đâu ở Paris, nội dung chẳng có gì ngoài 1 dòng ngắn gọn: tao đã đủ tiền mua 3 chiếc ô tô!<br>
B sẽ chẳng cảm ơn nó, bởi vì lòng biết ơn thì nó hoàn toàn khác so với những từ ngữ cảm ơn hời hợt bề ngoài. Lòng biết ơn sẽ giúp con người bắt đầu thực hiện những việc có ích cho đời với một sức mạnh nội tâm to lớn. B đã hiểu được sức mạnh của sự giả vờ, giả vờ một cách nghiêm túc, bất chấp những lời chỉ trích, mỉa mai, xem thường của người khác. Khi bạn giả vờ như thật thì đến Đấng sáng tạo cũng sẽ bay đến để nâng đỡ bạn.<br>
Những vận động viên thể thao lành nghề nhất đều cố tạo ra cho mình cảm giác chiến thắng trước trận đấu. Họ tự giả vờ rằng đang ở trong cảm giác lâng lâng của chiến thắng, của chiếc cúp vô địch trong tay. Và trong rất nhiều trường hợp, nó có hiệu quả, hiệu quả đến mức không thể ngờ.<br>
Đối với cuộc đời B, giả vờ là người thành công luôn luôn là cách thức để B tiến tới những mục tiêu của mình một cách ngoạn mục.</p>
</div>
<p>FB: <a data-hovercard="/ajax/hovercard/user.php?id=100003196614631&extragetparams=%7B%22__tn__%22%3A%22%2Cd%2AF%2AF-R%22%2C%22eid%22%3A%22ARCg6n-zPF-wUsm8vcZvL4jtJoyiPgQ9liUX6pk7e3mhsZrryNxVADD3QSSeNalbVT-FpfWABxuV4EqU%22%2C%22tn-str%22%3A%22%2AF%22%7D" data-hovercard-prefer-more-content-show="1" href="https://www.facebook.com/bow.vn?__tn__=%2Cd%2AF%2AF-R&eid=ARCg6n-zPF-wUsm8vcZvL4jtJoyiPgQ9liUX6pk7e3mhsZrryNxVADD3QSSeNalbVT-FpfWABxuV4EqU&tn-str=%2AF" title="Võ Hùng">Võ Hùng</a></p>
SỨC MẠNH CỦA SỰ GIẢ VỜ GIÀU CÓ
Năm 2007, năm đó B 26 tuổi, năm đó B thực hiện được ước mơ đầu tiên của mình: mua 1 căn nhà ở Sài Gòn, mua 1 chiếc ô tô riêng với sự nỗ lực làm việc thật kinh khủng. Bạn hiểu cảm giác trong tận sâu thẳm của B khi chạm tới những thứ mà mình mơ ước khi đó là gì không? Chẳng có gì ngoài: lạy trời, mình đã làm được!
Chúng ta thường không tin rằng mình có thể thực hiện được việc gì đó cho đến khi việc đó trở thành hiện thực. Ngay cả thiên tài cũng không thể nào tự tin 100% rằng họ sẽ gặt hái được thành quả theo đúng mục tiêu đã đề ra. Không ai có đủ quyền năng đó. Nhưng chúng ta lại có quyền năng khác: chúng ta có thể lừa gạt vũ trụ về điều mà chúng ta muốn.
Năm 2001, khi đó một người bạn người nước ngoài hơi điên khùng đã mách cho B cách lừa gạt vũ trụ về mơ ước của mình.
Trong một lần cafe tại hồ Con Rùa, Marc nói: mày mơ cái gì?
B chẳng ngại ngần mà nói: tao mơ có ô tô.
Marc: Vậy thì tới showroom ô tô đi mày.
B: mày điên à, tao chưa có đủ tiền, mà thực ra tao còn chưa có đủ tiền để mua 1 chiếc xe gắn máy tàm tạm nữa.
Marc: Nếu giờ mày không đến showroom ô tô, có thể suốt đời mày chẳng sắm nổi một chiếc ô tô nào ra hồn cả!
B: !!!!
B: Mày đúng là khùng, tao chẳng biết giờ đi đến showroom ô tô để làm cái quỉ gì ở đó khi không có tiền.
Marc cười to đến nỗi nhiều người phải ngoái nhìn nó: Mày, mày nói chính xác đến từng từ những gì tao đã nói cách đây mấy năm trước!
Marc nói tiếp khi còn đỏ cả mắt vì cười: Tao sẽ không giải thích gì hết, mày nghĩ giờ tao có đủ sức mua bao nhiêu cái ô tô?
B ngập ngừng: Chắc cỡ 5,6 chiếc!
Marc tròn mắt: Đó, đó. Ai cũng nói rằng tao khùng, nhưng tao nói cho mày biết, người khùng thường có thu nhập rất khùng! Giờ mày muốn có ô tô thì đi tới showroom liền đi, đi với tao.
B: Ừ thì đi, nhưng chắc ra xa lộ Hà Nội kiếm mấy cái showroom xe cũ.
Marc: No, no. Mày phải tới showroom xe mới, mà phải là showroom xe đắt tiền!
Cuối cùng Marc cũng thuyết phục B tới showroom Mercedes, B còn nhớ như in nó nằm ở góc đường Võ Thị Sáu và Nguyễn Thông. Tưởng nó dắt mình vào, ai ngờ nó bảo: mày tự vào đi, tao uống cafe cóc đợi mày.
B thu hết can đảm bước vào cái showroom đó, khi mà tổng túi tiền kể cả bán luôn điện thoại, xe máy cũng không mua nổi 1 cái bánh xe. Nhưng!
Một nhân viên bán hàng nữ rất đẹp ra mở cửa và hỏi: Anh cần gì ạ?
B hơi ngập ngừng: Anh muốn xem xe.
NV: Anh quan tâm mẫu nào để em giới thiệu cho anh.
...
Rồi thêm 1 nhân viên nữ nữa đến cùng giới thiệu chiếc Mercedes C180 cho B một cách tường tận. B ngồi ghế lái. B ngồi ghế phụ. B ngồi ghế sau. B mở nhạc. B mở máy lạnh. B xem cataloge. B hỏi rất nhiều, chẳng biết có câu nào ngớ ngẩn hay không thì B cũng chả nhớ. B còn chụp hình với cả 2 NV bán hàng bên cạnh chiếc xe cáu cạnh...
Hôm đó, khi bước ra khỏi showroom Mercedes, đường phố Sài Gòn vẫn là đường phố Sài Gòn nhưng trong đôi mắt B nó đã khác. Một cái gì đó trong tận sâu thẳm con người đã trỗi dậy, một cái gì đó đã bị đánh thức, một cái gì đó còn hơn cả sự tự tin, còn hơn cả những đức tính tốt nhất đã được kích hoạt. Trước khi bước vào showroom B còn rất thiếu nghiêm túc với cái mà B tự gán cho là ước mơ cả đời. Sau khi bước ra khỏi showroom, B hoàn toàn tin rằng rồi B sẽ mua cả tá xe hơi bằng cái sức mạnh vừa được đánh thức đó.
Marc nhìn B nhoẻn miệng cười, nó chẳng nói gì nữa.
B cũng cười: đi uống mấy chai nào Marc!
6 năm sau, B gởi email cho nó khi nó mải mê tận đẩu tận đâu ở Paris, nội dung chẳng có gì ngoài 1 dòng ngắn gọn: tao đã đủ tiền mua 3 chiếc ô tô!
B sẽ chẳng cảm ơn nó, bởi vì lòng biết ơn thì nó hoàn toàn khác so với những từ ngữ cảm ơn hời hợt bề ngoài. Lòng biết ơn sẽ giúp con người bắt đầu thực hiện những việc có ích cho đời với một sức mạnh nội tâm to lớn. B đã hiểu được sức mạnh của sự giả vờ, giả vờ một cách nghiêm túc, bất chấp những lời chỉ trích, mỉa mai, xem thường của người khác. Khi bạn giả vờ như thật thì đến Đấng sáng tạo cũng sẽ bay đến để nâng đỡ bạn.
Những vận động viên thể thao lành nghề nhất đều cố tạo ra cho mình cảm giác chiến thắng trước trận đấu. Họ tự giả vờ rằng đang ở trong cảm giác lâng lâng của chiến thắng, của chiếc cúp vô địch trong tay. Và trong rất nhiều trường hợp, nó có hiệu quả, hiệu quả đến mức không thể ngờ.
Đối với cuộc đời B, giả vờ là người thành công luôn luôn là cách thức để B tiến tới những mục tiêu của mình một cách ngoạn mục.
FB: Võ Hùng
|