<p>Mình đang rất HP !</p>
<p><br>
Với mình, hp không có quy chuẩn nào cả. Đơn giản vì mình hết nỗi sợ, những nỗi sợ như nhiều đầu con rắn bám riết theo mình bao năm tháng khiến ngày nào mở mắt ra mình lại không vui vẻ - sợ thiếu tiền, sợ cô đơn, lo cho những ng thân.. và hp ấy chỉ đến khi mình nhận biết mình sợ cái gì? Căn nguyên gây ra cho mình sự bất an mà bấy lâu nay mình chưa thoát ra đuọc.</p>
<p><br>
Nếu ngoài kia trăm kẻ tung hô : - ồ, cô này suóng nhỉ, cô ấy có con ngoan, chồng tốt, có công việc ổn định, vậy cô ấy hp quá còn gì? Trăm nghìn ng ngưỡng mộ, chỉ duy nhất mình thấy không yên lòng, vậy mình có vui vẻ chăng?</p>
<p><br>
Cuộc sống là tổng hòa các mối quan hệ, nhưng cứ bám níu vào nó, áp đặt và không tự do với những mối quan hệ ấy, liệu mình có thỏa mãn?<br>
Giờ thì mình muốn hét toáng lên : - tôi đang hp đây, tôi tràn ngập yêu thuong, tôi biết ơn bố mẹ đã sinh ra tôi trên đời này, kể cả cái ngèo khổ gốc gác nông dân cũng khiến tôi tự hào, mẹ không cho tiền, tôi biết ơn mẹ lắm, lần đầu tiên tôi nói tôi yêu thương mẹ, vì mẹ đã cho tôi tự do, không phán xét tôi hư, không áp đặt và kì vọng gì vào tôi cả. Bố mẹ cho tôi tự vấp ngã rồi lại đứng dậy mỉm cười.</p>
<p><br>
Tôi hp vì tôi không sợ tôi ít tiền nữa, khổ thân tôi truóc đây cứ nghĩ phải rất nhiều tiền mới an toàn . Tôi cũng vui vì không còn áp đặt ai, không lo lắng thái quá cho những ng thân, không còn yêu thuong họ ngột ngạt khiến họ xa lánh mình, điều đã bao năm lấy đi của tôi niềm vui.<br>
HP là gì? Khi tôi không tin 1 ai đó, tôi không vui vẻ hp, nguọc lại, tôi vui vì biết tôn trọng, thấu hiểu ng khác.</p>
<p><br>
Bạn có như tôi không? Truóc đây tôi có xu huóng không chấp nhận sự khác biệt, còn giờ tôi đã biết chúng ta, mỗi ng chẳng giống ai, một mối quan hệ bền vững luon ngoài sự thấu hiểu ra mình cần chấp nhận sự khác biệt của họ.<br>
Và bạn ơi!<br>
HP là 1 ngày nào đó, dù bạn bè có không thích tôi nữa, tôi cũng nhẹ nhàng như cơn gió, bởi nghĩ rằng bạn không còn hợp với tôi.<br>
Cs như 1 dòng chảy, tôi chỉ HP nhất khi Được Là chính mình. Tôi buồn, tôi vui, tôi yêu hay ghét, tôi tự do bộc lộ.<br>
Hạnh phúc ư? Đơn giản là mỗi sớm mai thức dạy, tôi thấy cả nhà tôi khỏe mạnh.</p>
<p><br>
Tôi biết ơn <a data-hovercard="/ajax/hovercard/user.php?id=100008484913269&extragetparams=%7B%22__tn__%22%3A%22%2CdKH-R-R%22%2C%22eid%22%3A%22ARDhPe_YIGxQ3Jo8UW6_vob3ViTNu5ajQUY9OQKYpi0xkU8QL9JjYTTt2MVGyS5xiyvmbvUTtNQnOIsa%22%2C%22fref%22%3A%22mentions%22%7D" data-hovercard-prefer-more-content-show="1" href="https://www.facebook.com/profile.php?id=100008484913269&__tn__=%2CdKH-R-R&eid=ARDhPe_YIGxQ3Jo8UW6_vob3ViTNu5ajQUY9OQKYpi0xkU8QL9JjYTTt2MVGyS5xiyvmbvUTtNQnOIsa&fref=mentions" title="Nguyễn Thu Hằng">Nguyễn Thu Hằng</a> đã hỗ trợ tôi rất nhiều trong hành trình kiếm tìm hp. Và ng thầy của Tôi, <a data-hovercard="/ajax/hovercard/user.php?id=100000186394746&extragetparams=%7B%22__tn__%22%3A%22%2CdKH-R-R%22%2C%22eid%22%3A%22ARB7Ja_0sZWlzBpUgsWwEnykJaB3oRF9rh_JDAJJVzlQ4OCjUiuo-AIpSVurJ9D3dwEZPnkx1eJEI8H4%22%2C%22fref%22%3A%22mentions%22%7D" data-hovercard-prefer-more-content-show="1" href="https://www.facebook.com/QuangEssence?__tn__=%2CdKH-R-R&eid=ARB7Ja_0sZWlzBpUgsWwEnykJaB3oRF9rh_JDAJJVzlQ4OCjUiuo-AIpSVurJ9D3dwEZPnkx1eJEI8H4&fref=mentions" title="Phạm Ngọc Quang">Phạm Ngọc Quang</a>, anh chẳng bảo tôi làm gì theo anh cả, vậy mà em gái tôi là <a data-hovercard="/ajax/hovercard/user.php?id=100000158075479&extragetparams=%7B%22__tn__%22%3A%22%2CdKH-R-R%22%2C%22eid%22%3A%22ARD-qUxcGp9BwWy0Iwt7ZtKqFUf2yNKRKfVb5-iHGgsQ-o8jBEua-VPK6mIE5pErFwP1y4_LP0zW5Vn1%22%2C%22fref%22%3A%22mentions%22%7D" data-hovercard-prefer-more-content-show="1" href="https://www.facebook.com/nguyen.phan.1069?__tn__=%2CdKH-R-R&eid=ARD-qUxcGp9BwWy0Iwt7ZtKqFUf2yNKRKfVb5-iHGgsQ-o8jBEua-VPK6mIE5pErFwP1y4_LP0zW5Vn1&fref=mentions" title="Nguyen Phan">Nguyen Phan</a> đã hét toáng lên : - e nhiều lần bất lực với chị, vậy mà anh Quang làm đuọc. Khi nào ra hà nội nhất định sẽ đến cảm ơn anh vì đã làm cho chị gái của nó biết thế nào là Bình An.</p>
<p><br>
Tôi cũng cảm ơn tôi, ng đã dũng cảm không thèm chịu khổ, luôn chẳng mấy tin vào số mệnh mà luôn nhìn thẳng vào điểm yếu của mình để học, để nhận biết.<br>
Tôi chọn HP<br>
Tôi cũng chúc mọi ng HP.</p>
Mình đang rất HP !
Với mình, hp không có quy chuẩn nào cả. Đơn giản vì mình hết nỗi sợ, những nỗi sợ như nhiều đầu con rắn bám riết theo mình bao năm tháng khiến ngày nào mở mắt ra mình lại không vui vẻ - sợ thiếu tiền, sợ cô đơn, lo cho những ng thân.. và hp ấy chỉ đến khi mình nhận biết mình sợ cái gì? Căn nguyên gây ra cho mình sự bất an mà bấy lâu nay mình chưa thoát ra đuọc.
Nếu ngoài kia trăm kẻ tung hô : - ồ, cô này suóng nhỉ, cô ấy có con ngoan, chồng tốt, có công việc ổn định, vậy cô ấy hp quá còn gì? Trăm nghìn ng ngưỡng mộ, chỉ duy nhất mình thấy không yên lòng, vậy mình có vui vẻ chăng?
Cuộc sống là tổng hòa các mối quan hệ, nhưng cứ bám níu vào nó, áp đặt và không tự do với những mối quan hệ ấy, liệu mình có thỏa mãn?
Giờ thì mình muốn hét toáng lên : - tôi đang hp đây, tôi tràn ngập yêu thuong, tôi biết ơn bố mẹ đã sinh ra tôi trên đời này, kể cả cái ngèo khổ gốc gác nông dân cũng khiến tôi tự hào, mẹ không cho tiền, tôi biết ơn mẹ lắm, lần đầu tiên tôi nói tôi yêu thương mẹ, vì mẹ đã cho tôi tự do, không phán xét tôi hư, không áp đặt và kì vọng gì vào tôi cả. Bố mẹ cho tôi tự vấp ngã rồi lại đứng dậy mỉm cười.
Tôi hp vì tôi không sợ tôi ít tiền nữa, khổ thân tôi truóc đây cứ nghĩ phải rất nhiều tiền mới an toàn . Tôi cũng vui vì không còn áp đặt ai, không lo lắng thái quá cho những ng thân, không còn yêu thuong họ ngột ngạt khiến họ xa lánh mình, điều đã bao năm lấy đi của tôi niềm vui.
HP là gì? Khi tôi không tin 1 ai đó, tôi không vui vẻ hp, nguọc lại, tôi vui vì biết tôn trọng, thấu hiểu ng khác.
Bạn có như tôi không? Truóc đây tôi có xu huóng không chấp nhận sự khác biệt, còn giờ tôi đã biết chúng ta, mỗi ng chẳng giống ai, một mối quan hệ bền vững luon ngoài sự thấu hiểu ra mình cần chấp nhận sự khác biệt của họ.
Và bạn ơi!
HP là 1 ngày nào đó, dù bạn bè có không thích tôi nữa, tôi cũng nhẹ nhàng như cơn gió, bởi nghĩ rằng bạn không còn hợp với tôi.
Cs như 1 dòng chảy, tôi chỉ HP nhất khi Được Là chính mình. Tôi buồn, tôi vui, tôi yêu hay ghét, tôi tự do bộc lộ.
Hạnh phúc ư? Đơn giản là mỗi sớm mai thức dạy, tôi thấy cả nhà tôi khỏe mạnh.
Tôi biết ơn Nguyễn Thu Hằng đã hỗ trợ tôi rất nhiều trong hành trình kiếm tìm hp. Và ng thầy của Tôi, Phạm Ngọc Quang, anh chẳng bảo tôi làm gì theo anh cả, vậy mà em gái tôi là Nguyen Phan đã hét toáng lên : - e nhiều lần bất lực với chị, vậy mà anh Quang làm đuọc. Khi nào ra hà nội nhất định sẽ đến cảm ơn anh vì đã làm cho chị gái của nó biết thế nào là Bình An.
Tôi cũng cảm ơn tôi, ng đã dũng cảm không thèm chịu khổ, luôn chẳng mấy tin vào số mệnh mà luôn nhìn thẳng vào điểm yếu của mình để học, để nhận biết.
Tôi chọn HP
Tôi cũng chúc mọi ng HP.
|